DỪNG - NHẤT TỰ THIỀN!


(Bài kệ Ngộ Thiền của Phật Gia Châu Đạo Đức)
 
Nên "Dừng" lại Tánh Người Tham, Ác...
Bởi Vô Minh tạo tác Nghiệp Duyên
Luân Hồi Sanh Tử triền miên
Âm Dương cuốn hút đảo điên Vọng Tà!
 
Dừng giảm bớt "Cái Ta", Bản Ngã
Đã bao đời vay trả với nhau
Kiếp Người là giấc chiêm bao
Sầu bi phiền não, khổ đau dập dồn!
 
“Dừng” Kiến Chấp, “Trí khôn Vật Lý”
“Dừng” ham ưa Huyền bí, Hiển linh
Trực nhận Chân Tánh trong mình
Tri Kiến bất lập, vô minh xa lìa!
 
“Dừng” phân biệt, phân chia đẳng cấp
Bởi Chúng Sanh một “Gốc” mà ra
Lời Vàng Đức Phật Thích Ca
Niết Bàn Bảo Sở một “Nhà” Như Lai!
 
Vô lượng kiếp chuyển xoay Lục đạo
Mãi nhận vào Tàng Thức đầy kho
Rác vừa, rác nhỏ, rác to
Thực hành Dừng- Dứt...quét cho sạch “nhà”!
 
Nhứt Tự Thiền Phật Đà ban tặng
Người đại duyên lẳng lặng nhận về
Vượt ngoài biển khổ sông mê
Dứt trừ Sanh Tử, thoát bề Trầm Luân!
 
Đức Phật dạy Pháp “Dừng” tuyệt quý
Chúng con luôn quyết chí học hành
Âm thầm phổ biến Thiền Thanh
Công Đức trong sáng về nhanh Cội Nguồn!
 
NAM MÔ GIÁO CHỦ TA BÀ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
CANADA, ngày 05-03-2020
Phật Gia: Châu Đạo Đức