GIỮ HAY BUÔNG


Giữ chi cơn gió chiều buồn.
Tiếc gì quá khứ khởi nguồn nhớ nhung.
Kỷ niệm gió thoảng điệp trùng.
Nhớ nhung dính mắc bão bùng tim gan !
 
Giữ gì trần cõi thế gian.
Nắm chi hoài niệm làm tan nát lòng.
Đời đâu ai lấy gầu sòng.
Đặng hòng tát cạn một dòng sông sâu ?
 
Dẫu buồn đằng đẵng canh thâu.
Cũng đâu ngăn được nắng đầu núi xa.
Chẳng gì còn mãi của ta.
Làm sao nắm được Tha la luân hồi ?
 
Qui luật vật lý định rồi.
Vòng xoay cuốn hút cuộc đời nhân sinh.
Buông chiều đặng đón bình minh.
Biết dừng biết dứt mà sinh về nguồn !
 
Mê si sân hận sầu buồn.
Vì bởi duyên hợp diễn tuồng Thế gian.
Ví như bốn biển ngập tràn.
Kim cương châu báu bạc vàng trùng khơi .
Hít vào chẳng thở ra hơi.
Thì rằng vật chất thuộc nơi thế trần !
 
Tánh chân đã biết bao lần.
Thay da đổi xác lần lần tiến tu.
Sanh vào cái cõi tiền xu.
Gieo nhân gặt quả nghiệp bu lấy mình !
 
Đó là qui luật trần tình.
Đến khi giác ngộ dặn mình nên " buông ".
Để tri để trí hằng luôn.
Sống với chân thật cội nguồn Như Lai !
 
Tánh đến nơi cõi trần ai.
Dung nạp công đức trong Như Lai Tàng .
Thế gian trãi khắp bạc vàng.
Đối với chân Tánh là hàng bỏ đi !
 
Huống gì phút chốc sân si.
Buồn thương sân hận " buông" đi cho lành.
Con chim đậu ở trên cành.
Gió lay cành gãy chim đành bay đi !
 
Đời người ngắn lắm buồn chi.
Tinh tấn tiến bước còn đi về nguồn.
Gát lại những chuyện sầu buồn.
Buông đi những thứ khơi nguồn hợp tan !
 
[ XÀ QUẾ CƯỜNG ]  23/3/2023.
Gửi người cùng duyên