NHỚ


Nhớ ai khai sáng đường về.
Nhớ người chỉ lối bến bờ vô sanh.
Nhớ ai công bố Thiền Thanh.
Nhớ người dạy thoát tử sanh luân hồi !
 
Nhớ người tóc đã bạc rồi.
Ngày ngày lặng lẽ vun bồi Thiền hoa.
Thế gian nhà nhỏ nhà to.
Người ấy không chấp không lo riêng mình !
 
Người xót thế thái trần tình.
Nhân sinh lạc lối trầm mình canh thâu.
Người khai dòng chảy bắt cầu.
Vượt qua sanh tử hồi đầu về quê !
 
Biển trần là những cơn mê.
Vòng xoay cuốn hút chán chê quay cuồng.
Thân kia xác nọ diễn tuồng.
Sanh lão bệnh tử nỗi buồn nào hơn ?
 
Người đến chỉ rõ tánh chơn.
Nhắc rằng vua chúa không hơn hoa Thiền.
Tinh hoa người rãi khắp miền.
Giúp người duyên lớn nhận liền Thiền hoa !
 
Ai ơi thương lắm câu hò:
Công người chèo lái đưa đò sang sông.
Ông lão chỉ mỗi ước mong.
Vớt người đuối nước vượt sông lên bờ !
 
Trăm nguy vạn khó chẳng hề :
Thoái bước than thở não nề cùng ai.
Xóa mê hiện tại tương lai.
Công người thắp đuốc Như Lai vẹn tròn !
 
Bài xích mê tín cúi lòn.
Quét dọn bóng tối ăn mòn văn minh.
Tẩy rửa giúp những chúng sinh.
Bao năm lạc lối vô minh lu mờ !
 
Lòng son ông Lão nguyện Thề.
Dìu dắt con dại đến giờ lâm chung.
Sóng xô lớn nhỏ điệp trùng.
Ông Lão thắp đuốc sáng bừng trời Nam !
 
Lan tỏa cùng khắp trần gian.
Làng quê đô thị dọc ngan mọi đàng.
Lọc thau chắt góp hạt vàng.
Lau chùi ngọc quý vén màn vô minh !
 
Cả đời vất vả hy sinh.
Âm thầm khai sáng quang minh soi đàng.
Giúp cho nhân loại bạc ngàn .
Tỏ rõ chân lý hỏi đàng nào hơn !
 
Ai người con phật nhớ ơn.
Công người biển lớn nào hơn mà bì.
Dù rằng vạn núi tu di.
Cũng không sánh được những chi Lão làm !
 
[ XÀ QUẾ CƯỜNG ] 26/3/2023.
Gửi người cùng duyên