Bài thơ ngộ Thiền của ông Nguyễn Chánh Trung




Cần thơ có bến Ninh Kiều
Có thành phố đẹp có nhiều dòng sông.
Chùa chiền cũng lại rất đông
Rất nhiều chùa lớn nhưng không chùa Thiền.

Riêng tôi lại thích tu thiền
Hỏi không ai biết môn thiền là sao?
Nhìn thấy trên mạng rêu rao
Thiền tông khai mở ở vào nước ta.

Nhìn thấy địa chỉ ở xa
Gởi tiền mua sách đọc qua môn thiền.
Tự nhiên tôi hết não phiền
Cũng nhờ đọc được Nguồn thiền Thích Ca.

Tôi nay thực sự nhận ra
Luân hồi nhiều kiếp vì ta dại khờ.
Thấy gì cũng muốn đem vô
Nhận cho đây"bồ" để nói mình hay.

Trực tiếp tôi gặp được Thầy
Thầy ấy dạy bảo: dứt dây luân hồi
Thế gian những chuyện nên thôi
Luân hồi nhiều kiếp liền thôi với mình.

Chỉ cần đối cảnh lặng thinh
Con mắt cứ nhìn, không được quyền theo.
Tánh Nghe có tiếng vèo vèo
Phải nghe thanh tịnh đừng theo làm gì.

Thực hiện như vậy tức thì
Luân hồi nhiều kiếp làm chi theo mình.
Nhận được đừng có lặng thinh
Thấy ai duyên lớn là mình chỉ cho.

Đây là bổn phận phải lo
Đáp đền ân đức, đừng cho thất truyền.
Ông nay đã được đủ duyên
Nhớ tìm phương tiện truyền thiền hậu nhân.

Để giúp người ở xa gần
Biết cách tu thiền của Phật Thích Ca.
Vì đây Huyền ký Thầy ta
Thiền tông khai mở, nở ra nơi này.

Ông nên thực hiện lời này
Thiền tông liên tục ở đây lưu truyền.
Ông nên góp sức tích duyên
Để cho môn Thiền vươn khắp phương xa.

Ngày xưa Huyền ký Thích Ca
Hai lăm thế kỷ hiện ra nơi này.
Ông nên nghe dạy của Thầy
Tìm nhiều phương cách Mạch đây chảy hoài.

Chảy đi khắp chốn Trần ai
Để giúp người tài nhận được Thiền tông.
Chánh pháp nhãn tạng trong lòng
Niết bàn vi diệu nối dòng nơi ông.

Thiền tông không được dứt dòng
Liên tục nối dòng phải chảy đi xa.
Vì đây ý muốn Thầy ta
Giúp người mê muội nhận ra ánh Thiền.

Để cho thiên hạ hết phiền
Giúp cho Nguồn thiền chảy khắp mọi nơi.
Nhận được là rất thảnh thơi
Để cho cuộc đời không phải trầm luân.

Ngày xưa Đức Phật bảo dừng
Mà ta không chịu tuân theo lời Ngài
Hôm nay tôi nhận được ngay
Thiền tông khai mở ở ngay đất Rồng.

Nay tôi nhận được thông dông
Ở tại đất Rồng đã có núi Linh.
Ai đến cứ việc ngắm nhìn
Phải nhìn thanh tịnh là đây Niết bàn.

( Bài thơ ngộ Thiền của ông Nguyễn Chánh Trung, Cần Thơ được trích từ Huyền ký của Đức Phật của Soạn giả Nguyễn Nhân).