Các bài kệ của những vị ngộ thiền

16- Cô Trần Thị Nguyệt Minh, sanh ngày 27- 9- 1966, (TP. Cà Mau, tỉnh Cà Mau), khi ngộ Thiền cô có làm bài kệ 80 câu:
 
Thân người Tứ Đại mà ra
Còn duyên hợp lại, hết duyên dập vùi
Mê trần hút bởi Âm Dương
Bụi trần bám lấy phủ che bao ngày.
 
Bao năm khổ lụy Trần đời
Cuốn theo dòng chảy, nẻo đường trầm luân
Con nay phước lớn duyên lành
Thiền Tông đưa lối, dẫn đường về quê.
 
Nghe lời Phật dạy thiết tha
Đôi dòng lệ nhỏ tuôn rơi lúc nào
Phật là trùm khắp mênh mông
Tình thương mát dịu, sáng trong không cùng.
 
Tánh đây là một vỏ bao
Chứa luôn cái Ý vốn là Chân Như
Ý, Nghe, Thấy, Biết, Pháp, Hành
Ý là chủ thể, hành là điện thôi.
 
Hành luôn hoạt động không ngừng
Chở chuyên cái Ý, tạo nên sống này
Giờ đây, ngộ được Ý mầu
Thanh Tịnh chân lý, ngàn đời không phai.
 
Hằng ngày xúc chạm đủ điều
Biết đâu Vật lý, cuốn theo dòng đời
Biết “Thôi” biết “Dứt” biết “Dừng”
Khi Nghe, khi Thấy, chỉ là vậy thôi.
 
Không không, có có lo gì
Có không, không có, chẳng gì vướng mang
Thấy, Nghe khoảng trống xa xăm
Có làn gió nhẹ, dịu êm nhẹ nhàng.
 
Từ đây dứt sạch não phiền
Tâm không dính cảnh là đây Niết Bàn
Tâm đây, Thanh Tịnh phẳng lờ
Như hồ nước sáng, rọi soi tháng ngày.
 
Từ nay, đã được rõ tường
Cái nào Vật lý, “Thôi, Dừng” một khi
Áo cơm bám lấy buộc ràng
Giờ đây, chẳng ngại, đói no cuộc đời.
 
Ái tình đang cố bủa giăng
Giờ đây, như gió thổi văng mất rồi
Ưu, bi khổ não nên thôi
Tự văng đi mất, cuộc đời nhẹ tênh.
 
Thiền Tông rất đổi nhiệm mầu
Thân, tâm Thanh Tịnh quê xưa đã về
Quyết lòng tu tập cho thuần
Mai này trở lại quê xưa nhẹ nhàng.
 
Đường xưa đã mở rõ ràng
Hào quang sáng rực, thấy đàng về quê
Cám ơn vị Thầy chỉ về
Niết Bàn Thanh Tịnh là quê của mình.
 
Khi con nhận được lặng thinh
Những thứ huyền diệu tự mình biết thôi
Con tưởng tu thiền đứng ngồi
Nhận ra Phật Tánh để rồi hết luân.
 
Thiền Tông Phật dạy chỉ “Dừng”
Tất cả phiền não, liền dừng lại ngay
Con xin cám ơn Phật Ngài
Giúp con nhận được, rõ ngay Niết Bàn.
 
Hiện tại con đã bình an
Nhìn thấy quê cũ nhờ đàng Thiền Tông
Nhìn về Tân Diệu Thiền Tông
Mà sao nước mắt ròng ròng chảy ra!
 
Con xin kính lạy Thích Ca
Vì giúp con được vượt qua Luân hồi
Phật ôi! Con đã ngộ rồi
Luân hồi nhiều kiếp đã rồi với con.
 
Con xin nhất quyết lòng son
Quyết tu Thanh Tịnh không còn trầm luân
Phật ơi! Hiện tại con mừng
Mừng vì Sanh – Tử đã “Dừng” với con.
 
Lần chót con quyết không còn
Ham mê vật chất để còn trầm luân
Con xin nhất quyết phải “Dừng”
Để dòng Luân hồi, được ngừng tại đây.
 
Không quên cám ơn vị Thầy
Phổ đi Thiền học con đây ngộ Thiền
Nhờ vậy, con hết đảo điên!
Kính lạy ba lạy Phật thiêng “Đất Rồng”.
 
Nhìn về Tân Diệu kính mong
Nhiều người nhận được Thiền Tông con mừng
Mừng vì con biết pháp “Dừng”
Của Đức Phật dạy là dừng tử sanh.

 
TRÍCH: HUYỀN KÝ CỦA ĐỨC PHẬT VÀ NHỮNG VỊ NGỘ THIỀN (QUYỂN 6)
TÁC GIẢ: THIỀN GIA – SOẠN GIẢ NGUYỄN NHÂN