Ông Huỳnh Anh Kiệt hỏi

03- Ông Huỳnh Anh Kiệt, sanh năm 1960, tại Sa Đéc, tỉnh Đồng Tháp, cư ngụ tại thành phố Oregon, Hoa Kỳ, hỏi:
Trong kinh A Di Đà có đoạn như thế này:
Nguyện sanh Tây phương Tịnh độ trung.
Cửu phẩm liên hoa di phụ mẫu.
Hoa khai kiến Phật ngộ vô sanh.
Bất thối Bồ tát vi bạn lữ.
Mỗi lần tụng kinh A Di Đà xong, tôi có đọc các câu trên nhưng không hiểu nghĩa. Tôi có đem câu này hỏi các thầy, nhưng tôi nghe không vừa ý. Không biết ở đây, thầy giải nghĩa như thế nào? Vì tôi có đọc cuốn sách của soạn giả Nguyễn Nhân do thầy giải thích về Đạo Phật. Chúng tôi nghe như có gì khác với sự hiểu biết bình thường của tôi. Vậy, xin thầy vui lòng giải nghĩa bốn câu trên cho chúng tôi hiểu được không?
Trưởng ban vui vẻ đáp:
– Thật tình bốn câu trên là bốn câu từ thấp đến cao tột của kinh A Di Đà. Người nào tụng kinh xong, cũng hồi hướng bài kệ nêu trên. Bốn câu nêu trên có ý nghĩa như sau:
Câu 1:
– Nguyện sanh Tây phương Tịnh Độ Trung:
Tây phương ở đây không phải là hướng Tây của chúng ta đang ở, mà là chỗ chúng ta không còn vọng niệm.
Tịnh Độ trung, có nghĩa là Thanh Tịnh nơi tâm chính mình, vì Đông phương Phật thì có Đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Vương, tượng trưng cho chiếu soi hay khởi đầu.
Còn Tây Phương Cực Lạc là nước của Đức Phật A Di Đà, tượng trưng cho nghĩ ngơi, thảnh thơi, an lạc, nhưng an lạc trong cái Thanh Tịnh.
Vì có Đông có Tây nên có Giữa, tức Trung, là nơi chúng ta, tức Tịnh Độ của chính nơi chúng ta vậy.
Câu 2:
Cửu phẩm liên hoa di phụ mẫu.
Cửu phẩm là chín phẩm gồm:
Thượng phẩm thượng sanh.
Thượng phẩm trung sanh.
Thượng phẩm hạ sanh.
Trung phẩm thượng sanh.
Trung phẩm trung sanh.
Trung phẩm hạ sanh.
Hạ phẩm thượng sanh.
Hạ phẩm trung sanh.
Hạ phẩm hạ sanh.
Nếu giảng hết thì quá dài, chúng tôi chỉ nêu vài phẩm để quí vị hiểu:
Thượng phẩm thượng sanh:
Chúng ta niệm nam mô A Di Đà Phật, khi tiếng niệm chúng ta không niệm nữa mà tiếng nam mô A Di Đà Phật vẫn “trôi chảy” trong tâm vật lý chúng ta, giống như chiếc xe đổ dốc, không cần cho máy chạy mà nó vẫn đổ ào ào, nghe người chúng ta vui kỳ diệu lắm, chính lúc này là lúc chúng ta hòa vào cõi Tịnh Độ Trung của chúng ta, sự sống lúc này của người niệm là tạm mượn thân xác để sống, khi xác thân người niệm hết duyên, họ tự bỏ và liền ẩn vào hoa sen nơi cõi Tịnh Độ, tức khắc được sanh ra từ hoa sen và gặp ngay Đức Phật A Di Đà, cũng ngay trong lúc này, chúng ta thấy có hằng hà sa số hoa sen và những vị Tiên sống ở đây, họ rất hớn hở và vui tươi, đi cúng các nơi thờ Phật quá khứ.
Xin nói rõ thêm, khi người tu dùng tâm vật lý tu vào được Tịnh Độ Trung rồi; đồng nghĩa, người tu bên Thiền Tông, đạt được “Bí mật Thiền Tông”. Khi hết tuổi thọ ở Thế Giới Cực Lạc rồi, khi trở về Thế Giới loài người sống tiếp, thì được Đức Phật A Di Đà dẫn ra ao sen kiểm thiền: Bằng cách là, Đức Phật A Di Đà nhổ 1 cành hoa sen đưa cho mình xem, nếu mình nhận ra Tánh Thấy bằng cái thấy Thanh Tịnh Phật Tánh của chính mình, thì Đức Phật xác nhận mình bằng câu:
– Hoa khai kiến Phật ngộ vô sanh.
Thì Đức Phật A Di Đà dẫn mình trở lại Thế Giới loài người, chỗ pháp môn Thiền Tông đang phổ biến. Khi mình nghe đến 2 tiếng Thiền Tông, tự nhiên mình bị hút vào. Nhờ vậy, mình biết tất cả những lời của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy nơi Thế Giới này, trong đó có 2 phần đặc biệt:
– Một là biết Công thức Giải Thoát.
– Hai là biết tạo Công đức để vượt qua cửa “Hải Triều Dương” để trở về Phật giới.
Thượng phẩm trung sanh:
Người tu niệm Phật đến nhất tâm bất loạn: Tâm vật lý người niệm chỉ còn duy nhất có tiếng nam mô A Di Đà Phật, nhưng chưa được tự động trôi chảy. Khi không còn niệm, tâm vật lý trở lại sinh hoạt bình thường. Khi gần lâm chung, người đó cũng niệm nam mô A Di Đà Phật, không một tạp niệm nào, người đó liền được ẩn vào hoa sen ở nước Thanh Tịnh của Đức Phật A Di Đà, cách một ngày một đêm, người này được sanh ra và thấy Đức Phật A Di Đà chỉ một lần thôi, và ở trong hoa sen đó thêm nửa tiểu kiếp nữa mới được nhập vào nước Tịnh Độ của Đức Phật A Di Đà, (một tiểu kiếp là 1.679.000 năm, tính theo địa cầu này!)
Mỗi một bậc hạ xuống nửa tiểu kiếp. Vì vậy, hạ phẩm hạ sanh, người từ nhỏ đến lớn không biết tu hành là gì, niệm Phật là gì, khi lâm chung bỗng nhiên có duyên niệm được vài tiếng nam mô A Di Đà Phật, cũng được về nước Cực Lạc, nhưng phải ở trong hoa sen của mình 32 tiểu kiếp, tính ra số năm ở Thế Giới này là 53.728.000 năm! Rồi bắt đầu nghe các vị Bồ tát dạy tu 37 pháp Quán và Tưởng, để trợ duyên, nếu vị nào Quán và Tưởng thành công thì được chuyển sang quả vị A La Hán, sống ở nước Tịnh Độ này. Khi hết tuổi thọ sống ở đây, thì được trở lại Thế Giới loài người, đi xuất gia là thầy dạy các pháp môn Tiểu thừa.
Từ trung phẩm thượng sanh trở xuống, khi hoa sen nở ra, vị này được gọi là Tiên, chỉ được các vị Bồ tát bất thối chuyển dạy Đạo, như là Đức Bồ tát Quán Thế Âm, Đại Thế Chí, Văn Thù hay Phổ Hiền, v.v… giáo hóa thôi, chứ Đức Phật A Di Đà không giáo hóa những người ở hàng trung phẩm và hạ phẩm này.
 

TRÍCH: NHỮNG CÂU HỎI VỀ THIỀN TÔNG 1 (QUYỂN 2)
TÁC GIẢ: THIỀN GIA – SOẠN GIẢ NGUYỄN NHÂN