​|HĐTT| TÁNH PHẬT là gì?

 

1. TÁNH PHẬT LÀ GÌ.???

2. TU THIỀN TÔNG LÀ " BUÔNG, DỪNG, THÔI , DỨT " NHỮNG CHUYỆN TRONG VẬT LÝ. " BUÔNG " NGHIỆP QUẢ CỦA MÌNH, KHÔNG THEO ẢO GIÁC THÌ PHẢI LÀM SAO " BUÔNG "?.
3. KHI SẮP LÂM CHUNG, ĐIỆN TỪ ÂM DƯƠNG BAO BỌC TỨ ĐẠI CO LẠI TẠO THÀNH TRUNG ẤM THÂN, KHI ĐÃ CÓ THÂN, TỨC LÀ TÁNH PHẬT CỦA MÌNH BỊ NHỐT Ở TRONG TRUNG ẤM THÂN, THÌ THOÁT RA KIỂU NÀO ?
Trưởng Ban chùa Tân Diệu trả lời : Câu 1
- TÁNH là Tánh Phật và Tánh Người, gọi chung là " TÁNH ".
Người sống trong nhân quả luân hồi phải biết rõ 2 " Tánh " sau và phải biết cách sử dụng nó :
- " TÁNH PHẬT " là Thanh Tịnh, khi phát ra suy nghĩ là suy nghĩ của Tánh Phật, thì Tánh Phật tìm phương cách giúp người khác Giác Ngộ và Giải Thoát, cái suy nghĩ này là tạo ra Công Đức để sử dụng trong Bể Tánh Thanh Tịnh.
- " TÁNH VỌNG TƯỞNG " là Tánh của Con Người, khi phát ra suy nghĩ là suy nghĩ đúng sai, phải trái, thiện ác..v..v...là suy nghĩ tìm danh và lợi cho mình, nên tìm phương cách giúp người khác hết khổ, cái suy nghĩ này là tạo ra phước đức để sử dụng 1 trong 2 nơi :
A. Vãng sanh đến các Cõi Trời hoặc nước Tịnh Độ để hưởng phước lâu dài.
B. Ở tại thế giới loài người làm Vua hay Quan hoặc làm người giàu sang, phú quí.
- Hoặc con người dùng cái " Tưởng " của Tánh Người để làm 1 trong 3 việc sau :
1. Không làm thiện, không làm ác thì ở trong dòng tộc vay vay, trả trả lẫn nhau
2. Giết hại các loài vật nào thì phải trả nhân quả với loài mình sát.
3. Bị vào địa ngục để trả quả mình đã tạo ra
+ Đức Phật dạy về cái " TƯỞNG " này có đến 8 phần gồm :
- 1. Hành Động . 2. Ăn. 3. Mặc. 4. Đi. 5. Đứng. 6. Nằm. 7. Ngồi và 8. Nói.
Trưởng ban chùa Tân Diệu trả lời : Câu 2
" BUONG , DÙNG, THÔI, DỨT " những chuyện thế gian là làm như sau :
Trước kia, mình nghe ai nói gì, tâm mình cũng xen vào. Đức Phật bảo mình " Buông ", hoặc " Dừng " hay " Thôi ", tức đừng dính vào chuyện của người khác, cứ chăm chú việc làm của mình. Thầm " Buông " những chuyện thế gian, đang làm việc mà tâm mình lăng xăng nghĩ chuyện nọ, nghĩ chuyện kia thì mình thầm hô " Buông " chứ không phải la lớn . Chữ " Buông ", mà la lớn, chỉ áp dụng khi nào mình sắp lâm chung, mình có Công Đức nhưng không đủ sức Vượt Hải Triều Âm để Giải Thoát do bị nghiệp không buông tha mình, khi thân tâm vật lý của mình được Thanh Tịnh rồi Thì mình nói 1 tiếng cho nặng và mạnh : BUÔNG ".
Phải sử dụng Tánh Người để làm, nhưng làm trong Thanh Tịnh , tức nương theo Tánh Phật Thanh Tịnh của chính mình mà làm.
Trưởng ban trả lời : Câu 3
Câu này, Phật Tử Thiền Tông đã hiểu sai, tức chưa đọc kỷ 9 quyển sách. Trong 9 quyển sách đã có nói rất rõ. Nhắc lại cho Phật Tử Thiền Tông rõ 2 phần chính :
1. PHƯỚC ĐỨC VÀ ÁC ĐỨC nó được lưu giữ trong vỏ bọc của Tánh người. Người tạo nghiệp phước đức, tức tự mình tạo ra làn sóng điện từ Dương, ngang bằng với 1 trong 33 Cõi Trời và 1 nước Tịnh Độ của Đức Phật A Di Đà. Nghiệp phước đức này, nó tương hợp với Cõi nào, thì làn sóng Điện Từ Dương do mình tạo ra đó.
Khi mình lâm chung, điện từ Âm Dương không còn duy trì thân tứ đại được, nên thân tứ đại phải tan ra, tức mất công năng duyên hợp. Lúc này , Tánh Người nó phải rời xác thân Tứ đại, mang theo một khối " Tổng nghiệp " rời xác thân. Chính cái khối tổng nghiệp này, nó phải luân chuyển theo quy luật luân hồi trong Tam Giới này. Khối tổng nghiệp này nó vừa rời thân Tứ đại, hình dáng bằng điện từ Âm Dương của khối Tổng nghiệp này, nó giống như hình bóng của con người mà nó ẩn trong đó trước kia vậy.
Đức Phật dạy :
Cái hình bóng này gọi là : Trung Ấm Thân " của người đó. Cái Trung Ấm Thân này, nó tự động được hút vào nơi nào trong Tam Giới này, tương đương mà Tánh Phật sử dụng Tánh Người suy nghĩ và làm ra 4 ĐƯỜNG CUỐN HÚT :
1. ĐƯỜNG 1 : Gọi là ĐƯỜNG DƯƠNG , tức đường đi lên các Cõi Trời và nước Tịnh Độ. Người muốn được hút vào đường Dương này, thì Trung Ấm Thân của người đó phải mang một khối Tổng nghiệp phước đức thật lớn.
2. ĐƯỜNG 2. Gọi là ĐƯỜNG ÂM , tức đường đi xuống các cõi thấp, người bị hút vào đường Âm này, thì Trung Ấm Thân của người đó bị mang một khối Tổng nghiệp ác thật lớn. Khi rời bỏ xác thân của mình, thì Trung Ấm Thân của mình tự nhiên bị hút vào các loài ở tầng Âm này, như các loài : Súc sanh và Địa ngục.
3. ĐƯỜNG 3 : Gọi là ĐƯỜNG TRUNG , tức đường không thiện cũng không ác. Trung Ấm Thân của người này, cứ lang thang trong dòng tộc để luân chuyển muôn kiếp ngàn đời, không thể nói thời gian được.
4. ĐƯỜNG 4 : Là đường " GIẢI THOÁT ". Người nào muốn vào đường Giải Thoát này, thì Trung Ấm Thân của người này phải chứa hoàn toàn bằng khối Công Đức. Khi Trung Ấm Thân vừa mang khối Công Đức này ra ngoài xác thân Tứ đại của người này, thì Trung Ấm Thân này tự phát sáng ra, nó tự biến thành là :" Như Lai Tàng " tức " Cái kho " chứa hoàn toàn Công Đức và Tánh Phật Thanh Tịnh.
Vì sao có hiện tượng như vậy ?
- Vì cái kho Như Lai này nó chứa hoàn toàn bằng Công Đức, Công Đức là loại " Cực Dương ", tức cực sáng, do ánh sáng cực sáng này, mà trong Tam Giới này không có nơi nào chứa cái KHO NHƯ LAI này được cả, nên cái KHO NHƯ LAI này , nó phải vượt qua cửa " Hải Triều Dương " để vào Phật Giới - nơi Mười Phương Chư Phật sống.
Trích những câu hỏi về Thiền Tông tập 1 của soạn giả Nguyễn Nhân
Cảm ơn quý Đạo hữu đã quan tâm đến đoạn trích.