Các bài kệ của những vị ngộ thiền

21- Ông Huỳnh Thanh Hồng, SN 1955, (TP. Cần Thơ), khi ngộ Thiền ông có làm bài kệ 100 câu như sau:
 
Đọc quyển “Khai thị Thiền Tông”
Cảm thấy bị hút vào trong đọc hoài
Càng đọc càng thấy mê say!
Tự nhiên Thanh Tịnh đến ngay lòng mình.
 
Nhớ xưa, nguồn cội của mình
Nơi Chùa Châu Đốc gia đình qui y
Hôm nay duyên lớn về đây
Thiền Tông Tân Diệu gặp Thầy truyền cho.
 
Lòng con hết não hết lo
Nhờ được Đức Phật truyền cho pháp Thiền
Ngày xưa Ca Diếp thấy liền
Cành hoa tươi đẹp nhận liền Thiền Thanh.
 
Về nơi Tân Diệu hiểu rành
Thiền Tông Đức Phật dạy rành về quê
Quê xưa không có u mê
Mà là Thanh Tịnh, quê đây tuyệt vời.
 
Con tập thuần thục được “Rơi”
“Rơi vào Bể Tánh”, thảnh thơi vô cùng
Ngày xưa Đức Phật dạy “Dừng”
Vì con không biết không theo lời Ngài.
 
Do vậy đi khắp Trần ai
Thiền Tông Tân Diệu hôm nay mới “Dừng”
Thật sự hôm nay con mừng
Mừng vì Sanh – Tử con “Dừng” Phật ơi!
 
Con nay không nghĩ xa xôi
Không ngờ Tân Diệu cứu đời của con
Con xin thệ nguyện lòng son
Ai muốn Giác Ngộ con liền chỉ cho.
 
Khi nhận, Phật Tánh không lo
Luân hồi mặc kệ không lo không phiền
Chỉ cần Thanh Tịnh là yên
Những chuyện phiền não của miền Thế Gian.
 
Thế Gian là chỗ buộc ràng
Là của Vật lý, mình màng làm chi
Thiền Tông thật sự diệu kỳ
“Rơi vào Bể Tánh” cái chi cũng tường.
 
Từ nay con hết đau thương
Những chuyện sinh tử là đường Thế Gian
Ở trong Bể Tánh bình an
Không có phiền não được an muôn đời.
 
“Rơi vào Bể Tánh” thảnh thơi
Đức Phật dạy thời, có pháp Thiền Tông
Nếu ai tu cứ dụng công
Dụng công mà được, bỏ sông cho rồi!
 
Vì vậy Đức Phật dạy “Thôi”
Con nghe lời Phật, hết rồi trầm luân
Hôm nay thật sự con “Dừng”
Để cho sinh tử tự “Dừng” với con.
 
Con nay kính nguyện lòng son
Pháp môn Thiền học luôn còn Thế Gian
Giúp cho bao người bình an
Những ai duyên lớn biết đàng về quê.
 
Con xin kính nguyện nhìn về
Thiền Tông Tân Diệu, làng quê an bình
Mà sao Chùa lại rất linh
Giúp cho con nhận, và nhìn Pháp thân.
 
Pháp thân nếu ở trong trần
Là phải luân chuyển, đường trần ấy ngay
Nhìn lên Thiền Tông Phật Đài
Tâm con Thanh Tịnh, nhận ngay Niết Bàn.
 
Tân Diệu thầy chỉ rõ ràng
Không dính Vật lý là an muôn đời
Thiền Tông đơn giản vậy thôi
Không dính không mắc Luân hồi lìa ngay.
 
Vào nơi chánh điện Phật Đài
Nhìn lên Đức Phật, nhớ ngay Niết Bàn
Thiền Tông Tân Diệu Long An
Chỉ đến một lần, biết đàng về quê.
 
Quê xưa chỉ một đường về
Tâm chỉ Thanh Tịnh, được về quê xưa
Không cần Thiền định sớm trưa
Mà tự nhiên thấy quê xưa của mình.
 
Ngài xưa Ca Diếp chỉ nhìn
Nhìn thấy sen nở, tự mình ngộ ra
Ngộ ra Thiền học Thích Ca
Là nhận Tánh Thấy, chính “Ta” đây rồi.
 
Ngài ngộ là biết đường “Thôi”
Luân hồi nhiều kiếp là thôi với Ngài
Con xin cám ơn quí Ngài
Có công dẫn Mạch về ngay đất này.
 
Con xin cám ơn vị Thầy
Phổ đi Thiền học tại đây lưu truyền
Con sao có đại phúc duyên
Nhận được Nguồn Thiền của Phật Thích Ca.
 
Sau cùng cám ơn Thích Ca
Vì giúp con được vượt qua Luân hồi
Cũng nhờ Phật dạy con “Thôi”
Con nghe lời dạy con “Thôi, Dứt” liền.
 
Cúi lạy Đức Phật rất thiêng
Giúp con đã được về miền quê xưa
Thiền Tông không lạy sớm trưa
Chỉ cần Thanh Tịnh, là xưa của mình.
 
Nhận được con chỉ lặng thinh
Nhìn được Bể Tánh, của mình ngày xưa
Ngày nay dù sớm hay trưa
Chỉ cần Thanh Tịnh, không ưa Niết Bàn.
 
Thực hiện con hết gian nan
Nhìn thấy quê cũ đầu đàng trước kia
Sự thật hôm nay con lìa
Lìa nơi trần thế để về quê xưa.

 
TRÍCH: HUYỀN KÝ CỦA ĐỨC PHẬT VÀ NHỮNG VỊ NGỘ THIỀN (QUYỂN 6)
TÁC GIẢ: THIỀN GIA – SOẠN GIẢ NGUYỄN NHÂN