Sáu đường căn bản luân hồi

SÁU ĐƯỜNG CĂN BẢN LUÂN HỒI

Như Lai cũng dạy:
– Nơi Thế Giới này có 6 đường đi Luân hồi do cái Tưởng, suy nghĩ và hành động của con người tạo ra:

Đường đi số 1:
– Mình suy nghĩ làm Phước thiện.
– Cầu mong đến cõi trời Thanh tịnh sinh sống.
– Cái suy nghĩ và hành động của mình.
– Tự mình tạo ra làn sóng nghiệp Điện từ Âm – Dương ngang bằng với 1 trong 11 hành tinh ở cõi trời Vô Sắc.
– Nên khi hết duyên sống nơi Thế Giới này, Trung Ấm Thân của mình, tự động đưa mình vào 1 trong 11 hành tinh cõi trời Vô Sắc sinh sống.
– Nếu nghiệp Phước thiện Dương của mình đầy đủ, thì sống ở đây được 100.000 năm so với địa cầu này.
– Nếu mình chỉ tạo ra nghiệp Phước thiện Dương có: 30 – 50 – hay 70%, thì tuổi thọ cũng ngần ấy thôi, rồi ra trở lại Dòng tộc, làm người và tạo nghiệp khác đi Luân hồi nữa.
Ở cõi trời Vô Sắc này:
– Không lao động, chỉ vui chơi trong thanh tịnh.
– Còn muốn an vui thanh tịnh nhiều hơn, phải dụng công ngồi thiền, thì cái an vui thanh tịnh tăng lên từ 50 đến 100 lần so với bình thường.
– Cái an vui thanh tịnh này, không diễn tả bằng văn viết của Thế Giới loài người được.

Đường đi số 2:
– Mình suy nghĩ làm Phước thiện.
– Cầu mong đến cõi trời Hữu Sắc sinh sống.
– Cái suy nghĩ và hành động của mình.
– Tự mình tạo ra làn sóng nghiệp Điện từ Âm – Dương, ngang bằng với cõi trời Hữu Sắc.
– Nên khi hết duyên sống nơi Thế Giới này, Trung Ấm Thân của mình, tự động đưa mình vào cõi trời Hữu Sắc sinh sống.
– Nếu nghiệp Phước thiện Dương của mình đầy đủ thì sống ở đây được 10.000 năm so với địa cầu này.
– Nếu mình chỉ tạo nghiệp Phước thiện Dương có: 30 – 50 – hay 70%, thì tuổi thọ cũng ngần ấy thôi, rồi quay trở lại Dòng tộc, làm người và tạo nghiệp mới đi Luân hồi nữa.
Ở cõi trời Hữu Sắc này:
– Không lao động, chỉ vui chơi trong cảnh vui tươi rực rỡ.

Đường đi số 3:
– Suy nghĩ làm Phước thiện Dương, cầu mong đến cõi nước Tịnh Độ của Đức Phật A Di Đà sinh sống.
– Khi hết duyên sống nơi Thế Giới loài Người, Trung Ấm Thân của mình, tự động mang mình đến nước Tịnh Độ của Đức Phật A Di Đà sinh sống.
– Ở nước Tịnh Độ này, có khác với cõi trời Hữu Sắc như sau:
1. Ngày nào cũng đi cúng dường các nơi thờ Phật.
2. Mỗi tháng có 1 giờ học đạo Giác Ngộ và Giải Thoát.
– Ngoài 2 phần nói trên, muốn dạo chơi đâu cũng được tự do.
– Tuổi thọ ở cõi Tịnh Độ này cũng 10.000 năm so với địa cầu này. Tuổi thọ đủ hay thiếu là tùy theo Nghiệp Phước thiện Dương của mình đã tạo ra ở Thế Giới loài người.
– Khi hết Nghiệp Phước thiện sống ở nước Tịnh Độ, trước khi trở lại Thế Giới loài Người sống tiếp, Đức Phật A Di Đà dẫn mình ra ao sen kiểm thiền. Nếu mình đã Giác Ngộ và hiểu Công thức Giải Thoát, thì Đức Phật A Di Đà xác nhận mình bằng câu:
– Hoa khai kiến Phật ngộ vô sanh.
– Khi được Đức Phật A Di Đà xác nhận mình ngộ thiền, Ngài giữ mình ở lại cõi Tịnh Độ này, khi nào Pháp môn Thiền Tông của một vị Phật chuẩn bị công bố ra, Đức Phật A Di Đà dẫn mình trở lại Thế Giới loài Người đến gần nơi phổ biến Pháp môn Thiền Tông.
– Nhờ vậy, mình vừa nghe 2 tiếng Thiền Tông liền Giác Ngộ.
– Nhờ Giác Ngộ này, mình tạo ra Công đức mới trở về Phật Giới được.
– Còn chưa Giác Ngộ thì tự mình trở lại Dòng tộc làm người tiếp, để đi Luân hồi nữa.

Đường số 4A:
– Suy nghĩ làm nghiệp Phước thiện Dương, cầu mong đến cõi trời Tứ Thiên Vương sinh sống.
– Khi hết duyên sống nơi Thế Giới loài Người, Trung Ấm Thân của mình, tự động mang mình đến cõi trời Tứ Thiên Vương sinh sống.
– Cõi trời Tứ Thiên Vương này, chuyên điều hành các hành tinh trong Tam giới.
– Tuổi thọ ở cõi trời Tứ Thiên Vương này là 1.000 năm so với địa cầu.
– Tuổi thọ đủ hay thiếu, là tùy theo nghiệp Phước thiện của mình đã tạo ra ở Thế Giới loài Người.
– Khi hết duyên nghiệp Phước thiện Dương, Trung Ấm Thân của mình tự động đưa mình trở lại Dòng Tộc làm Người tiếp tạo nghiệp khác đi Luân hồi nữa.
– Cõi trời Tứ Thiên Vương này, nằm trong vòng hoàng đạo 2 của Tam giới. Cường lực rất mạnh nên cõi Trời này gọi là cõi trời Dục Giới. Nhờ cường lực rất mạnh, nên những vị Trời này mới điều hành các hành tinh trong Tam Giới được.
Cõi trời Tứ Thiên Vương này có 4 vị Chúa Trời, gồm:
1. Chúa trời Tứ Thiên Vương phụ trách phía Đông Tam giới.
2. Chúa trời Tứ Thiên Vương phụ trách phía Tây Tam giới.
3. Chúa trời Tứ Thiên Vương phụ trách phía Nam Tam giới.
4. Chúa trời Tứ Thiên Vương phụ trách phía Bắc Tam giới.

Đường đi số 4B:
– Suy nghĩ làm Phước thiện Dương, cầu mong đến cõi trời Ngọc Hoàng sinh sống.
– Khi hết duyên sống nơi Thế Giới loài Người, Trung Ấm Thân mình, tự động mang mình đến cõi trời Ngọc Hoàng sinh sống.
– Cõi trời Ngọc Hoàng này, sống trong khuôn phép và lễ nghi rất chuẩn mực nhất trong Tam giới này.
* Vị dân trời nào có công thì được thưởng.
* Vị dân trời nào có lỗi thì bị phạt.
* Đặc biệt, Chúa Trời Ngọc Hoàng có dạy:
– Nơi cõi trời Ngọc Hoàng sống đời đời.

Đường đi số 4C:
– Suy nghĩ làm nghiệp Phước thiện, cầu mong đến cõi trời Dục giới sống.
– Khi hết duyên sống nơi Thế Giới loài Người, Trung Ấm Thân của mình, tự động mang mình đến cõi trời Dục Giới sinh sống.
– Cõi trời Dục Giới này chuyên hưởng thụ chứ không lao động.
– Tuổi thọ ở cõi Trời Dục Giới là 1.000 năm so với địa cầu này.
– Tuổi thọ đủ hay thiếu là tùy theo nghiệp Phước thiện của mình đã tạo ra ở Thế Giới loài Người.
– Khi hết nghiệp Phước thiện Dương, Trung Ấm Thân của mình, tự động đưa mình trở lại Dòng tộc, làm người tiếp, tạo nghiệp khác, đi Luân hồi nữa.
– Cõi trời Dục Giới này, cũng nằm trong vòng hoàng đạo 2 của Tam Giới.

Đường đi số 5:
– Chia ra làm 2 nhánh:
Nhánh một: Hưởng nghiệp Phước Âm làm Thần.
1. Làm nghiệp Phước thiện Âm thật nhiều. Lúc nào cũng đứng đầu chỉ huy người khác.
*Khi hết duyên sống nơi Thế Giới này, được nghiệp Phước đức Âm kéo mình vào loài Thần sinh sống.
Nhánh hai: Hưởng nghiệp Phước Âm làm Người giàu sang.
1. Được người khác kính nể.
2. Có nhà cửa ruộng vườn nhiều.
3. Tiền vàng nhiều vô số.

Đường đi số 6:
Làm loài Ngạ Quỷ, chia ra làm 2 nơi.
Nơi 1: Ở trong Dòng tộc, làm Hương Hồn, ăn thức ăn do trong Dòng tộc nấu nướng bốc mùi ra.
*Được Dòng tộc phân bổ làm người theo Nhân – Quả do mình đã tạo ra.
Nơi 2: Làm loài Cô Hồn.
1. Sống ngoài Dòng Tộc.
2. Sống tự do.
3. Không theo Nhân – Quả.
4. Tự lo thức ăn hoặc giành giật thức ăn của người cúng.
5. Muốn nói hay làm gì tùy ý, miễn làm sao có người khác tin và làm theo là được.
6. Ở Thế Giới Cô Hồn này, Nhân – Quả nơi Trái Đất này không làm gì được với Thế Giới Cô Hồn.
– Vì sao?
– Vì Thế Giới Cô Hồn nằm ngoài vòng Nhân – Quả của Trái Đất.
*Đặc biệt, ở mỗi Trái Đất có” Cô Hồn Chúa”, tức Cô Hồn đi bất cứ đâu trên Trái Đất.
*Loại Cô Hồn này, nói gì cũng có nhiều người nghe và làm theo.
*Loại Cô Hồn này, muốn xin gì tùy ý. V.v…
Nhánh 3: Làm loài Súc Sanh.
*Để trả nghiệp sát, do mình tạo ra.
*Để làm thức ăn cho loài khác.
Nhánh 4: Làm loài Địa Ngục.
*Để trả nghiệp do mình gây trọng tội.
Nhánh 5: Làm loài Thực Vật.
*Nhánh số 5 này căn bản có 2 điều quan trọng sau:
1. Không biết Giác Ngộ Giải Thoát là gì, mà đi giảng cho người khác nghe.
2. Bịa ra những chuyện linh thiêng huyền bí.
*Sau khi chết đi, bị làm “Hoa Nấm” để trả Nhân – Quả.
*Làm thức ăn cho các loài khác.

– Trên đây là 6 đường căn bản Luân hồi. Bất cứ ai đã sống trên Trái Đất này, đều phải sống theo Quy luật Nhân – Quả của Thế Giới vật lý Âm – Dương này, không có cách nào thoát ra được.
 

TRÍCH: HUYỀN KÝ CỦA ĐỨC PHẬT TRUYỀN THEO DÒNG THIỀN TÔNG (QUYỂN 10)
TÁC GIẢ: THIỀN GIA – SOẠN GIẢ NGUYỄN NHÂN